Trận Cầu Giấy | |||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
Một phần của Biến cố Bắc Kỳ vô Chiến giành Pháp–Đại Nam | |||||||
![]() Francis Garnier bị quân Cờ đen ngòm đâm bị tiêu diệt ở Cầu Giấy | |||||||
| |||||||
Tham chiến | |||||||
![]() |
![]() | ||||||
Chỉ huy và lãnh đạo | |||||||
![]() |
![]() | ||||||
Lực lượng | |||||||
![]() |
![]() | ||||||
Thương vong và tổn thất | |||||||
![]() |
![]() |
Trận Cầu Giấy ra mắt ngày 21 mon 12 năm 1873 là 1 trong trận tấn công thân thích Quân cờ đen ngòm và quân team viễn chinh Đệ tam Cộng hòa Pháp tự Đại úy Francis Garnier lãnh đạo. Theo mệnh lệnh của Hoàng Tá Viêm, Thống đốc quân loại Tam Tuyên (Sơn Tây, Hưng Hóa, Tuyên Quang) và của Tôn Thất Thuyết, Tham nghiền quân loại Tam Tuyên, Lưu Vĩnh Phúc đem quân cho tới phục kích ở khu vực CG cầu giấy cơ hội trở thành TP Hà Nội sát 2 dặm về phía phái mạnh và cho 1 group cho tới sát trở thành TP Hà Nội khiêu chiến. Bấy giờ Francis Garnier đang được hội đàm buổi loại nhì với phái bộ của Trần Đình Túc ở vô trở thành TP Hà Nội. Thấy ngoài trở thành với trở nên, Francis Garnier quăng quật họp, đem quân ra bên ngoài trở thành nghênh chiến rồi bị phục kích.[1] Francis Garnier nằm trong một trong những sĩ quan liêu bị giết mổ bị tiêu diệt bên trên trận. Tàn quân của Francis Garnier rút vội vã vàng rút vô vào trở thành cố thủ.
Bối cảnh: Pháp không ngừng mở rộng trấn áp bên trên Bắc Kỳ[sửa | sửa mã nguồn]
Ngay sau thời điểm trở thành TP Hà Nội thất thủ, triều đình Huế phái Trần Đình Túc, Trương Gia Hội nằm trong nhì giáo sĩ Gia Tô là Sohier và Danzelger đi ra TP Hà Nội nhằm điều đình với Garnier tuy nhiên Garnier đang được mang đến quân binh lấn chiếm thêm thắt nhiều điểm không giống ở Bắc Kỳ. TP Hà Nội, Thành Phố Hải Dương, Tỉnh Ninh Bình, Tỉnh Nam Định nối nhau thất thủ. Tự Đức ngay lập tức khiến cho Tam Tuyên tổng thống Hoàng Tá Viêm sung tiết chế Bắc Kỳ quân vụ và tham ô nghiền Tôn Thất Thuyết đem bám theo 1.000 quân cho tới đóng góp ở phủ Từ Sơn tỉnh Tỉnh Bắc Ninh lo sợ việc phòng thủ. Tuy nhiên, quân tăng phái triều đình đi ra cho tới Thanh Hóa thì phải dừng lại lại vì như thế trở thành Tỉnh Ninh Bình đã trở nên quân Pháp lấn chiếm.[2] Trong Khi Garnier lấn chiếm trở thành Tỉnh Nam Định thì ở Sơn Tây, Quân cờ đen ngòm tự Lưu Vĩnh Phúc lãnh đạo hoạt động và sinh hoạt mạnh và lấn chiếm lại bốt chống thủ của quân Pháp ở Phủ Hoài và nhiều chi phí bốt ở sát TP Hà Nội chỉ vài ba cây số. Garnier cần cử tàu Scorpion chở 15 chiến sĩ tiếp viện mang đến Bain de la Coquerie và ngay lập tức tiếp sau đó tàu này cần đi ra cửa ngõ Cấm ngóng tàu Decrès chở quân tiếp viện kể từ TP.Sài Gòn đi ra.[3]
Diễn trở nên trận tấn công và chết choc của Garnier[sửa | sửa mã nguồn]
Xem thêm: nguyên nhân sâu xa dẫn đến chiến tranh thế giới thứ nhất là
Ngày 18 mon 12 năm 1873, sau thời điểm cử y Sỹ Harmand lưu giữ chức quản ngại trị quân sự chiến lược cùng theo với 25 chiến sĩ thủy lưu giữ trở thành Tỉnh Nam Định, Garnier tảo về bên TP Hà Nội để tham dự trù một cuộc tiến quân phản công ở Phủ Hoài vào trong ngày 21 mon 12 năm 1873. Tuy nhiên, vô giờ chiều ngày 19 mon 12 năm 1873, Garnier cần tiếp đón đoàn thương nghị của triều đình Huế tự Trần Đình Túc, Trương Gia Hội đứng đầu cùng theo với 2 giáo sĩ Gia Tô, Garnier ngay lập tức niêm yết cáo thị tạm thời ngừng chiến nhằm thương nghị lần biện pháp độc lập.[4] Tới ngày 21 mon 12, Garnier đang được ngồi nghị bàn với phái bộ của triều đình Huế thì được khẩn báo là quân binh triều đình cùng theo với quân Cờ đen ngòm ở Sơn Tây kết hợp đang được tiến bộ cho tới cổng trở thành TP Hà Nội. Garnier dẫn một toán quân đi ra ngăn tấn công.[5]
Garnier ngay lập tức cắt cử mang đến Bain đem 30 đấu sĩ lưu giữ cửa ngõ trở thành phía Bắc còn tự động bản thân lãnh trách móc nhiệm kháng lưu giữ cổng trở thành phía Tây. Khoảng 500, 600 quân Cờ đen ngòm xuất hiện tại, đứng đẫy bên trên lối lộ Phủ Hoài. Cách xa vời ở đàng sau group quân Cờ đen ngòm là quan liêu binh triều đình Huế. F.Garnier người sử dụng trọng pháo kể từ vô trở thành phun đi ra làm gây rối loàn sản phẩm ngũ quân Cờ đen ngòm và quan liêu binh triều đình khiến cho chúng ta cần tháo chạy.
Francis Garnier ngay lập tức đem 18 đấu sĩ và một khẩu đại chưng xông đi ra cửa ngõ trở thành Đông Nam nhằm truy kích. Trong khi truy kích, Garnier bị vấp váp cần một chiếc hố nhỏ, té xuống. Quân Cờ Đen xông đi ra vây hãm giết mổ bị tiêu diệt Garnier và một đấu sĩ không giống Bốn người đồng team không giống của Garnier cũng trở thành giết mổ vô cuộc truy kích nầy (gồm với Dagorne, Bonifay, Sorre, và phó lãnh đạo Balny). Người tao chỉ nhìn thấy xác của Garnier và Dagorne; năm cái đầu của những người dân bị tiêu diệt bị mang theo bêu từng trên phố TP Hà Nội từ thời điểm ngày 21 mon 12 năm 1873 cho tới ngày 05 mon một năm 1874.[6]
Được tin cậy, Dupuis tức tốc dẫn 40 nằm trong hạ nhằm truy kich quân Cờ Đen tuy nhiên ko gặt được thành phẩm nào là. Bain de Coquerie tạm thời quyền thay cho thế Francis Garnier.
Kết giục cuộc viễn chinh Bắc Kỳ phen 1 của Pháp[sửa | sửa mã nguồn]
Garnier bị giết mổ, quân Pháp ở trở thành TP Hà Nội rơi vào hoàn cảnh tình thế hoảng loàn, nếu như không nhờ với linh mục Puginier và Dupuis thì quân Pháp đang được quăng quật trở thành bám theo lối thủy chạy về TP.Sài Gòn. Tuy nhiên chết choc của đại úy Garnier cũng bịa lốt chấm không còn mang đến cuộc phiêu lưu quân sự chiến lược này bên trên Bắc Kỳ. Dẫu vậy, cũng chỉ rộng lớn một mon sau, đại úy Philastre, một người học tập chữ Nho, vô tư và nổi tiếng đặc biệt thiện chí với phía VN, được cử đi ra giải quyết và xử lý những phiền nhiễu bên trên Bắc Kỳ đang được mang đến rút không còn quân ngoài TP Hà Nội và trao trả lại Bắc Kỳ mang đến ngôi nhà Nguyễn. Giám mục Puginier phản đối việc đại úy Philastre mang đến rút quân tức tốc và vô ĐK vì như thế kinh giáo dân và những người dân được xem là thân thích Pháp, bất kể bổng hoặc giáo, đã nhận được đáp ứng Pháp tự tin cậy vô lời hứa hẹn của Garnier, sẽ ảnh hưởng trả thù địch. Tuy nhiên, đại úy Philastre ko nghe bám theo.
Xem thêm: chăn nuôi gia cầm tập trung nhiều ở đồng bằng sông hồng chủ yếu là do vùng này có
Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]
- ^ Trần Trọng Kim, Việt Nam sử lược, quyển II, trang 284
- ^ Huguet, L., En colonne: souvenirs de l'Extrême-Orient, trang 89
- ^ Huguet, L., En colonne: souvenirs de l'Extrême-Orient, trang 91
- ^ Huguet, L., En colonne: souvenirs de l'Extrême-Orient, trang 92
- ^ Thomazi, Conquête, 125
- ^ J.Dupuis; trang 230
Bình luận